Đây là câu chuyện về một người phụ nữ chiến thắng tử thần ung thư tử cung di căn một cách ngoạn mục. Chị đã trải qua mọi nỗi đau trần gian nhưng vượt lên tất cả và chị đã chiến thắng.
Hôm nay trăng sáng, bất giấc không thể chợp mắt được, tôi vẫn nhớ như in khoảnh khắc biết tin mình bị ung thư và quãng thời gian chiến đấu, tìm giải pháp để đối phó với căn bệnh ung thư quái ác. Âm thanh đồng hồ tích tắc dần trôi, không biết ngoài kia mỗi giây, mỗi phút lại có thêm bao nhiêu con người không mong muốn trở thành bệnh nhân ung thư. Tôi kiên cường chiến đấu vượt qua ung thư tử cung di căn buồng trứng đã hơn 3 năm, để có được nghị lực bước tiếp trên hành trình đó, chưa bao giờ vắng bóng sự đồng hành của người bạn đời và gia đình của mình.
Tôi là Nguyễn Thị Duệ, trú tại xã Ba Trại, Ba Vì, Hà Nội. Sau khi lập gia đình và có hai đứa con ngoan ngoãn, người chồng hết lòng vì vợ con, hai vợ chồng hòa thuận cùng nhau làm ăn. Gia đình tôi lúc đó là niềm mong ước của biết bao người. Nhưng số phận đã không mỉm cười với tôi, vốn là người luôn coi trọng sức khỏe, nên đầu năm 2017 khi có những dấu hiệu đau bụng tôi quyết định đi thăm khám ngay. Khi khám tại Bệnh viện Phụ sản Hà Nội, bác sĩ kết luận tôi bị ung thư tử cung, di căn buồng trứng và đã ở giai đoạn muộn. Tôi phải mổ cấp cứu cắt toàn bộ tử cung và 2 bên buồng trứng, dù đã nạo vét hết các hạch ổ bụng, nhưng chỉ số tế bào ung thư trong máu vẫn ở mức rất cao, cảnh báo nguy cơ chắc chắn sẽ dẫn đến tái phát và di căn trong thời gian ngắn. Phẫu thuật chưa kịp hồi phục, tôi buộc phải chuyển đến bệnh viện K3 Tân Triều tiếp tục điều trị.
Tại Bệnh viện K3, tôi được chỉ định phải tiến hành hóa trị để tiêu diệt các tế bào ung thư còn sót lại và ngăn chặn tình trạng di căn. Sau 16 đợt hóa chất tôi từ hơn 50kg chỉ còn 30kg, men gan tăng rất cao, toàn thân bị phù. Từ một người phụ nữ rất khỏe mạnh tôi bỗng trở nên suy kiệt, xanh xao, gầy gò vì phải chống chọi với ung thư di căn. Bác sĩ cũng cho biết cơ hội sống của tôi không cao, phác đồ truyền hóa chất phải liên tục. Tôi biết có rất nhiều bệnh nhân không chịu đựng được hóa chất đã phải ra đi, chắc tôi cũng không ngoại lệ.
Chị Nguyễn Thị Duệ (Ảnh tác giả cung cấp)
Khi ấy, cứ nhìn anh là tôi lại rơm rớm nước mắt, vất vả lo lắng mọi thứ từ việc chăm sóc vợ đến việc lo cho các con ăn học, chỉ với mong muốn duy nhất là để vợ yên tâm chạy chữa. Người đàn ông với nụ cười rất duyên, giờ khuôn mặt đã hằn thêm nhiều nếp nhăn mới, tóc thêm nhiều sợi bạc. Chứng kiến cảnh vợ đau đớn vật vã, nằm thoi thóp trên giường bệnh, tôi biết đã có những lúc mắt anh nhòe đi, nhưng anh lại quay đi, ngẩng mặt lên để không muốn vợ thấy giọt nước mắt của anh. Anh nói “cố gắng qua đợt truyền này, anh sẽ đưa em về gặp con”, đúng như lời anh nói, sau khi kết thúc đợt truyền hóa chất, anh đưa tôi về nhà. Cả gia đình và bản thân tôi đều hiểu rằng, về nhà lần này là để chờ ngày ra đi chứ chẳng còn hy vọng gì nữa. Bệnh ung thư ở giai đoạn muộn như tôi hiếm có ai qua khỏi.
Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần ra đi, nhưng tôi không tuyệt vọng mà cố gắng cải thiện sức khoẻ. Hàng ngày, tôi giữ chế độ ăn uống khoa học, luyện tập thể dục tay chân nhẹ nhàng để cơ thể dẻo dai trở lại. Tình cờ tôi xem chương trình của Đài Truyền hình VTC và biết đến sản phẩm hỗ trợ sức khoẻ cho bệnh nhân ung thư GenK STF của Viện Hàn lâm, tôi đã nhờ con gái tìm hiểu kỹ về sản phẩm này. Qua tìm hiểu, thấy thành phần chứa hoạt chất Fucoidan sulfate hóa cao đã được chứng minh khoa học nên cả gia đình tôi rất tin tưởng và có niềm tin vào GenK STF nên đã quyết định mua về cho mẹ sử dụng ngay. Cứ thế tôi duy trì chế độ ăn uống khoa học, lành mạnh, đủ chất, tập thể dục chăm chỉ kết hợp sử dụng GenK STF 12 viên mỗi ngày. Sau hai tháng đầu tiên, tôi thấy cơ thể dần khỏe lên, có dấu hiệu tăng cân trở lại, chỉ số men gan trong máu giảm dần. Đi khám lại thì bác sĩ cho biết các chỉ sổ đã trở về mức bình thường. Từ đó đến nay, cứ 6 tháng tôi đi khám định kỳ một lần, trộm vía kết quả đều ổn định, sức khỏe đã hồi phục như khi chưa có bệnh, cân nặng trở về mức bình thường, da dẻ hồng hào.
Vợ chồng chị Duệ trong một chuyến du lịch (Ảnh tác giả cung cấp)
Biết đến cuộc thi viết ý nghĩa dành cho người bệnh ung thư này từ năm ngoái (2019), tôi được một người bạn gửi tặng cuốn sách “Sống như những đóa hoa, vươn về phía mặt trời” năm thứ nhất. Đọc lần lượt 40 tác phẩm in trong sách, tôi cảm nhận được có mình ở trong tất cả 40 tác phẩm đó. Có lẽ chỉ có người bệnh và người thân của bệnh nhân ung thư mới hiểu hết được nỗi đau đớn khi phải chịu đựng sự dày vò của các tế bào ác tính. Tôi vẫn luôn nói với mọi người rằng, ung thư không phải là dấu chấm hết, hãy thực hiện chế độ ăn uống khoa học và uống thêm sản phẩm hỗ trợ như GenK STF, bạn sẽ thấy có thêm niềm tin, thêm nghị lực, để lạc quan, vui vẻ tiếp tục chiến đấu với bệnh tật.
Hãy cho đi, cho đi và cho đi. Bạn sẽ nhận lại được nhiều điều hạnh phúc hơn khi làm những thứ tốt đẹp cho người khác thay vì chỉ dành riêng cho bản thân. Tôi ao ước mình có thể trao đi nhiều hơn nữa. Từ khi mắc bệnh, tôi đã có cơ hội gặp những người tốt bụng và tử tế nhất, tôi nhận được những câu nói và lời yêu thương, ý nghĩa nhất. Hơn thế, tôi còn nhận được nhiều hơn cả những điều tôi có thể cho đi, đó là sự cổ vũ, động viên từ gia đình, bạn bè và những người xa lạ. Tôi sẽ không bao giờ quên điều này và sẽ mãi mãi biết ơn họ.
Và một điều cuối cùng, hãy làm một điều gì đó tốt cho cộng đồng, bắt đầu bằng việc viết câu chuyện về hành trình chiến đấu với ung thư của mình để truyền cảm hứng sống đến các bệnh nhân ung thư khác. Tôi xin kết thúc câu chuyện chia sẻ của tôi ở đây. Chúc cộng đồng người bệnh ung thư của chúng ta luôn mạnh khỏe, quên đi bệnh tật, tinh thần vui vẻ và chiến thắng bệnh tật!
Nguyễn Thị Duệ
Xã Ba Trại, Ba Vì, Hà Nội.
ĐT: 0966 250 466
Nguồn: Dân trí https://dantri.com.vn/suc-khoe/nghi-luc-giup-toi-chien-thang-ung-thu-20201031103213320.htm